Chân Tâm Thoại Đại Mạo Hiểm

  -  

Đinh Bùi Quân ngơi nghỉ trong công sở cúi đầu coi văn kiện, nghe được tiếng gõ cửa thuận mồm nói. “Mời vào”.Cửa được đẩy ra, Đinh Bùi Quân ngước đầu, thấy ví dụ người tới ngay tắp lự mỉm cười. “Là cậu… cho báo danh à?”

Vệ Đình sống trước cửa ngõ mặc niệm ba lần “không nên sợ” new cố mang dũng khí đi vào, tuy nhiên lúc nhìn thấy Đinh Bùi Quân, xung quanh vẫn không chịu thua kém kém cơ mà hơi đỏ lên.“Vâng, Đinh quản lí lý”. Vệ Đình đứng thẳng fan trước mặt hắn, cúi khía cạnh trả lời.

Bạn đang xem: Chân tâm thoại đại mạo hiểm

“Không nên mất thoải mái và tự nhiên như vậy, ngồi đi”. Đinh Bùi Quân khép lại tư liệu trong tay, mỉm cười hỏi. “Lúc trước vẫn khăng khăng ở phòng phục vụ hầu cần đúng không? Tôi gồm xem hồ sơ của cậu, học công nghệ thông tin?”“Vâng”.“Năm nay nhì mươi tứ tuổi?”“Vâng”.

“Tốt nghiệp dứt liền vào luôn công ty chúng ta? Vẫn chỉ được làm ở chống hậu cần, tất cả phải – ” kể tới một nửa, Đinh Bùi Quân ngừng một chút, cùng bất đắc dĩ nói. “Cậu hoàn toàn có thể ngẩng đầu lên nhìn tôi khi thì thầm được không?”

Vệ Đình rối rít ngẩng đầu, bộ dáng chần chờ phải có tác dụng sao.“Cậu hết sức sợ tôi sao?” Đinh Bùi Quân thổ lộ không với theo ý trách cứ, chỉ với khẽ nhíu mày. “Cậu ngày trước tiên tới báo danh, lại chưa làm không đúng chuyện gì, tất cả cái gì xứng đáng sợ?”

“A?” Vệ Đình ngẩn người, sắc mặt dần dần từ hổng đưa sang đen, sau một lúc mới thốt ra câu trả lời. “Tôi chỉ nên chiếu theo tình hình thực tiễn trả lời câu hỏi của anh… Còn có, chuyện về tối hôm đó, thật xin lỗi”.

Y cảm giác thật mất mặt, không chỉ uống rượu kết thúc làm ra tin xấu trước khía cạnh Đinh Bùi Quân, lại còn gàn hồ hồ nước đi hỏi thương hiệu hắn…. Cơ hội Đinh Bùi Quân trả lời chắc là cũng kì diệu hắc tuyến đường đi? Vào công ty lâu như vậy, cai quản các phòng chẳng lẽ lại lừng khừng sao? đó là Vệ Đình cẩn trọng nghĩ lại, bi quan phát giác, trừ vứt đồng nghiệp ngày thường thường xuyên gặp gỡ mặt hay hội tụ đi chơi, y và đúng là không thể nhớ nổi thương hiệu của mấy vị quản lý ở công ty.

Qua loa một câu, Vệ Đình trong phút giây cũng hoàn toàn có thể thả lỏng trọng tâm tình.Thoạt quan sát vị Đinh làm chủ này dường như rất tốt. Làm việc dưới tay anh ta, hẳn là rất có thể hoà phù hợp ở chung đi?

“Bất quá sẽ chuyển mang lại phòng này, về sau đi công tác nhiều, xã giao cũng ko ít, cậu phải học cách khống chế tửu lượng đi”. Đinh Bùi Quân tuyệt nói giỡn bỏ thêm một câu.

Vệ Đình cũng không hề khẩn trương, cười cười nói. “Kỳ thật trước đây tôi cũng ko uống vượt nhiều…. Tửu lượng của Đinh cai quản mới thật sự là ghê người, không bội phục ko được”.

Đinh Bùi Quân khoát tay nói. “Còn chưa phải là vị ông công ty bức ép, mới bức ra mang lại nỗi này – đúng rồi, sở hữu cậu đi làm quen với đồng nghiệp new một chút, phòng vạc triển có nhiều người cậu đo đắn đi”.Vệ Đình lập tức đỏ mặt, lúng ta thấp thỏm đi theo Đinh Bùi Quân ra khỏi văn phòng.

Ngáp một cái, Vệ Đình ngẩng đầu quan sát đồng hồ, đang hơn sáu giờ.

Hôm ni y cũng chưa thao tác làm việc gì. Vừa bắt đầu đến, nghiệp vụ còn không quen, Đinh Bùi Quân không giao công việc cho y, chỉ bảo y trong hai thời nay xem lại văn kiện, có tác dụng quen cùng với phạm vi nghiệp vụ. Chính vì thế y ngoan ngoãn ngồi coi hai ông chồng văn kiện trên bàn, không cẩn thận bỏ qua thời gian tan tầm, chờ đến khi đói bụng ngẩng lên mới phát hiện đồng nghiệp bao bọc cơ bản đều sẽ về hết.

Mình và đúng là quá chuyên nghiệp hóa a, Vệ Đình tự giễu cợt nghĩ, thu thập một chút trang bị dùng, tắt đồ vật tính, khoá cửa, ra đến thang lắp thêm lại vừa hay gặp mặt phải Đinh Bùi Quân.“Bây giờ mới tan tầm?” Đinh Bùi Quân gồm chút kinh ngạc nhìn y, mỉm cười nói. “Ngày đầu đi làm đã nỗ lực như vậy, ko tồi a”.

Xem thêm: Poke Đại Chiến Cho Android, Game Tran Chien Tren Khong【Copy_Sodo66

Vệ Đình gồm chút ngượng ngùng gãi đầu. “Đinh thống trị giờ cũng new về a”.“Số tôi là cần vất vả rồi”. Đinh Bùi Quân thở dài. “Chuyện chưa làm dứt không bao gồm cách nào ngừng lại”.

Thang lắp thêm đến, hai bạn một trước một sau đi vào, nửa ngày cũng không có gì nhằm nói. Thẳng đến khi thoát ra khỏi cửa công ty, Đinh Bùi Quân new mở miệng. “Cậu về nhà nấu cơm trắng à?”

Vệ Đình sửng sốt một chút, y buổi tối thường là hẹn chúng ta đi nạp năng lượng hoặc là call đồ bên ngoài, trong nhà chưa lúc nào khai hoả, đành buộc phải trả lời. “Tôi không nấu cơm”.“Vậy đêm hôm cậu ăn uống thế nào?”

Vệ Đình không hiểu được Đinh Bùi Quân là đang thân mật cái gì, chẳng lẽ ao ước mời y ăn uống cơm? vày dự một chút mới nói. “Dưới lầu bao gồm quán ăn”.Đinh Bùi Quân quan sát y, cuối cùng khoát tay. “Vậy được rồi, mai gặp”. Tiếp đến liền đi về kho bãi đỗ xe.Vệ Đình u ám và mờ mịt về ký túc xá.

Buổi tối ăn uống cơm, ti vi không tồn tại gì xem, Vệ Đình ghi nhớ tới đèn trong phòng tiếp khách đã sớm hỏng, đèn mới còn chưa mua, cơ mà dầu gội ngoài ra cũng hết, liền cụ ví ra ngoài. Biện pháp công ty bọn họ không xa bao gồm một ẩm thực nhỏ, Vệ Đình mỗi tuần một lần sẽ đến mua một gò mỳ nạp năng lượng liền rồi nước uống nào đấy về, đây là nỗi khổ của việc không có bạn gái.

Đứng trước một loạt dãy hàng, Vệ Đình lười nghiên cứu, tuỳ nhân thể quét rộng mười gói mỳ vào giỏ hàng, đang sẵn sàng rời tải nghe được vùng sau có tín đồ gọi. “Vệ Đình”.Giọng nói gồm chút quen, Vệ Đình nghĩ, sẽ không còn khéo bởi vậy chứ? quay đầu lại, quả nhiên là Đinh Bùi Quân.

Đinh Bùi Quân đi đến, Vệ Đình chăm chú tới tay hắn trống không, kỳ quái, người này vào nhà hàng ăn uống tản bộ hả?“Đinh cai quản lý”. Vệ Đình ko được tự nhiên cười cười. “Cũng đến cài đặt đồ?”“Không phải”. Đinh Bùi Quân mỉm cười. “Ở bên phía ngoài trùng hợp nhận thấy cậu”.

Vệ Đình trợn mắt, chưa hẳn chứ? tất cả vậy mà có muốn vào kính chào hỏi?Đinh Bùi Quân nhìn giỏ mặt hàng trên tay Vệ Đình. “Mua những mỳ vậy? Cậu hàng ngày đều ăn cái loại không tồn tại tí bồi bổ này?”

Vệ Đình nói. “Mua dự trữ thôi, bọn ông đơn lẻ chỉ hoàn toàn có thể như vậy, không có biện pháp”.Đinh Bùi Quân nhảy cười, hệt như lời Vệ Đình vừa nói tất cả gì vui nhộn lắm. Vệ Đình không rõ hắn cười chiếc gì, bất an giật đơ thân mình.

“Mấy sản phẩm công nghệ này ăn nhiều cũng chẳng được gì, không đề nghị mua, tôi gửi cậu đi cải thiện cuộc sống”.“A?” Vệ Đình gớm ngạc. “Tôi… tôi ăn cơm rồi”.

“Không phải đi nạp năng lượng cơm, tôi cũng nạp năng lượng rồi”. Đinh Bùi Quân đem giỏ sản phẩm từ tay Vệ Đình, ném hết gò mỳ về nơi cũ. “Có một quán ăn uống vặt không tồi, tôi đang định mang lại đó một mình, nếu đã chạm mặt cậu vậy thì thuộc đi đi, tôi mời”.

Xem thêm: Cách Bật Đèn Pin Trên Điện Thoại Android, Iphone, Ứng Dụng Đèn Pin Led Flashlight

Đinh Bùi Quân ngữ khí thực nhu hoà, nhưng cách biểu hiện lại kiên trì, như thể như chắc chắn là Vệ Đình sẽ không cự xuất xắc hắn.Vệ Đình mang một câu “tôi còn mong mỏi mua láng đèn” nuốt ngược trở về. Y trước giờ không thông thạo cách phủ nhận người khác, huống chi kẻ thù còn là cấp cho trên của mình.