LỤC TUYẾT KỲ VÀ TRƯƠNG TIỂU PHÀM

  -  

Thích một người, nhàn nhạt mà nồng đậm, sẽ được bao lâu?Từ nhỏ đến lớn, chúng ta đã từng trải qua bao nhiêu lần thích. Nhưng khoảng cách thời gian, không gian thay đổi, còn có thể khiến cho bạn nhỡ nhung mãi không quên, tình cảm thuở ban đầu với một người không?

Còn nhớ không?

*
" data-image-caption="

Tru Tiên Lục Tuyết Kỳ

" data-medium-file="https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=300" data-large-file="https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=500" class=" wp-image-5110 aligncenter" src="https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=468&h=462" alt="9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg" width="468" height="462" srcset="https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=468&h=462 468w, https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=150&h=148 150w, https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg?w=300&h=297 300w, https://pntechcons.com.vn.files.pntechcons.com.vn.com/2016/09/9ae48b5fly1fh5beuwehoj21xp1ww4ji.jpg 690w" sizes="(max-width: 468px) 100vw, 468px" />

Nếu như còn, tôi chỉ dám nói người này là Lục Tuyết Kỳ. Tôi biết , mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng đưa đẩy mình đến với Tru Tiên, nhưng bất kể hoàn cảnh năm đó là gì, một số người có lẽ cũng như tôi, mỗi khi người khác nhắc tới cái tên đó, trong tim chợt mềm mại, lúc nhớ tới cô gái ấy bất giác lại mỉm cười.

Bạn đang xem: Lục tuyết kỳ và trương tiểu phàm

Bạch y kinh hồng 】

Lần đầu tiên gặp nàng, dáng ngọc trên điện, một bộ bạch y thanh lệ như tuyết, một thanh Thiên Gia ánh lên lam quang.

Sắc mặt nàng băng lãnh, đứng sau lưng Thủy Nguyệt đại sư nhìn lại những đệ tử Thanh Vân Môn len lén nhìn nàng, lạnh lùng mà cao ngạo.

Khi đó nàng chưa hiểu về tình yêu, chẳng qua chỉ là một người thuộc thế hệ trẻ tài giỏi của Thanh Vân môn, là một đệ tử được sư phụ cưng chiều.

Khi đó tôi cũng không hề nghĩ rằng, chỉ một lần gặp gỡ này, nàng đã trở thành toàn bộ tín ngưỡng của tôi trong những năm tháng rất lâu sau này.

【 Thiên Gia xuất thế

*

“Cửu Thiên Huyền Sát, Hoá Vi Thần Lôi, Hoàng Hoàng Thiên Uy, Dĩ Kiếm Dẫn Chi”

Thất mạch hội võ, lần đầu tiên nàng sử dụng thần kiếm ngự lôi chân quyết, tất cả mọi người nhìn thấy y phục nàng bay bay, mặt lạnh như sương; nhưng không ai biết sâu trong hào quang, nàng một mình đứng nghiêm trong mưa gió gào thét, sắc mặt hơi tái nhợt, trong mắt lại có một phần đau thương, còn có một chút kinh hoàng.

Tôi không biết, khi đó đau thương trong ánh mắt nàng là vì ai. Là vì tỷ thí trước ánh mắt trống rỗng không tập trung của Trương Tiểu Phàm. Là vì ranh giới sống chết khi đối mặt với Thiêu Hỏa Côn. Là vì tuyệt vọng sắp thua mà phải miễn cưỡng sử dụng tuyệt kĩ của Thanh Vân Môn.Hay là vì kì vọng của trưởng bối Tiểu Trúc Phong đằng sau.

Tôi biết tất cả mọi người chỉ thấy nàng tài giỏi hơn người, tuyệt đại phong hoa, nhưng không có ai nghĩ tới những thứ sau ánh hào quang ấy, nàng bay có mệt hay không, có cảm thấy cô đơn hay không. Có lẽ chính là từ xuất phát điểm này, tôi chợt đau lòng vì nàng.

Mưa gió cùng đường

Taị Vạn Bức Cổ Quật, hắn thấy nàng bị Phược Tiên Tác tấn công, không để tâm đến an nguy của bản thân chạy tới cứu nàng.Tiếp đó trên Tử Linh Uyên, vào phút cuối nàng không chút do dự bay về phía hắn, nắm lấy tay hắn rồi cùng nhau ngã vào trong bóng tối. Lúc ở Vô Tình Hải, đối mặt với sự bao vây của kẻ địch, hắn lại kiên định nói: “Ta không đi”. Đêm mưa trên sườn núi, hắn chịu phạt quỳ gối dưới mưa gió sấm sét, nàng cũng yên lặng ở bên hắn chịu đựng mưa gió.

Ai cũng không để ý rằng, bất tri bất giác, nhiều gian lao như vậy hai người đã cùng đi tới đây, đó là tình nghĩa, còn có một hạt mầm tình cảm chưa ai rõ đang từ từ lớn lên, lặng yên không một tiếng động, rồi lại ăn sâu vào không dễ gì lay chuyển.

Ngọc điện tình thâm

Trên Ngọc Thanh điện, một mình hắn quỳ gối trên đại điện. Mà nàng, chống lại ánh mắt của tất cả đám người xa lạ đứng lên tiến tới quỳ gối xuống đại điện cùng hắn. Răng nhẹ nhàng cắn môi dưới, tiếng hít thở đột nhiên nặng nề, nàng lại không hề có ý lùi bước, dùng tính mạng của mình thay hắn bảo đảm.

Thủy Nguyệt đại sư nói:“Mấy người trẻ tuổi các ngươi, không biết trời cao đất rộng, dũng cảm nhất thời, chỉ sợ ngược lại đẩy Trương Tiểu Phàm tới đường chết!”

Nhiều năm sau này, khi nàng nhớ tới tình cảnh lúc đó, liệu có có một chút hối hận hay không? Khi đó, nếu như nàng không đứng ra thay hắn giải thích, số mệnh có lẽ cũng không trở nên như thế này. Chẳng qua là đối với số mệnh, chúng ta vĩnh viễn chỉ có thể gặp, mà không thể đoán được. Nàng gặp hắn, nhưng lại không đoán được tương lai của hai người.

Tuyết nhuộm lưu niên

" data-image-caption="

Tru Tiên Lục Tuyết Kỳ

Nàng lại một mình đứng ở Vọng Nguyệt Đài, nàng nói, vốn không phải là bộ dáng như vậy, vốn sẽ không thay đổi thành bộ dạng như bây giờ. Tôi không biết trong khoảng mười năm ấy, đã bao nhiêu lần nàng đứng ngược gió trên Vọng Nguyệt Đài mà không thể chợp mắt, chỉ có thể âm thầm bi thương, lại có bao nhiêu tình cảm không thể nói ra xóa mãi không mờ, chỉ có thể dùng việc múa kiếm duới trăng tìm bình yên, cuối cùng trong bóng trúc đêm tối, nhớ rồi lại cố quên.

Lòng ta có chàng, chàng nào biết.

(Câu gốc là: Tâm duyệt quân hề quân bất tri, là một câu thơ trong bài thơ Việt Nhân Ca không rõ tác giả thời nhà Hán).

Đại khái trong cuộc đời thứ khó dứt bỏ nhất, chính là những tình cảm nảy sinh thưở ban đầu, tưởng rằng thời gian qua đi thì có thể quên mối tình , kết quả trải qua thời gian mười năm lại càng nhớ rõ ràng hơn. Dung mạo thiếu niên kia, không biết từ lúc nào đã in sâu trong mắt nàng.

Xem thêm: Bảng Ngọc Cho Twisted Fate Mid, Bảng Ngọc Twisted Fate Mid

Tích nhan mạch đường

 Rất nhiều năm sau, khi nàng gặp lại hắn lần nữa sẽ như thế nào, có lẽ trong mười năm này nàng đã nghĩ tới vô số giả thiết, nhưng không hề nghĩ đến thời khắc tái ngộ hóa ra lại là binh khí kề nhau.

Nàng nói, còn gặp lại nàng sẽ dùng kiếm giết hắn. Nàng còn nói, Trương sư đệ, ngươi quay về đi. Nàng nhắc nhở bản thân hai ngươi là kẻ thù sống chết, nhưng tâm nhanh hơn lý trí chỉ trong chớp mắt.

Tôi biết, qua nhiều năm như vậy cho tới bây giờ nàng không chỉ có một mình. Bởi vì lúc sinh mệnh ngàn cân treo sợi tóc, ai cũng đều sợ thương tổn đối phương, buông pháp bảo của mình ra không chỉ có mình nàng. Bởi vì tuy pháp bảo đó chĩa vào đối phương, nhưng lại trầm mặc suốt đêm chưa từng động thủ, không chỉ có mình nàng.

Thời gian mười năm, dù là là thay đổi không gian, thay đổi lòng người, nhưng tôi tin lúc ở Thiên Đế Bảo Khố, hắn xúc động kéo tay nàng cứu nàng, quên cả mình cũng đang nguy hiểm, mới là tấm lòng chân thật của hắn.

Vệt sâu dưới ánh trăng

*

Trại Thiên Thủy, trăng sáng cuối chân trời.

Ở nơi này ban đêm tĩnh lặng, nàng như một đóa bách hợp nhẹ nhàng hướng về phía người yêu dịu dàng nở rộ. Giống như mỗi một đêm trong mười năm qua, nàng rút kiếm nhẹ nhàng múa, hướng về phía người yêu múa đến khắc cốt tương tư, sau đó ở giữa hai người vẽ nên một đường thâm ngân, chặt đứt si tâm vọng tưởng của mình, cũng chặt đứt xúc động trong lồng ngực hắn. Nàng dùng Thiên Gia chĩa vào hắn, ngăn cản hắn vượt qua vệt sâu trên nhai đạo, nàng thấy hắn hơi lùi về sau vệt sâu.

Làm như vậy, trong lòng nàng không khổ sao? Nếu như nàng thu hồi Thiên Gia kiếm, nếu như nàng để hắn vượt qua vệt sâu kia, nếu như nàng có thể tạm thời buông xuống môn quy giới luật, có phải kết cục sẽ không như vậy hay không?

Tôi biết những điều nếu như này sẽ không xảy ra, nhưng tôi rất đau lòng cái lý trí ấy của nàng, dù là trong nháy mắt nàng có thể vì tâm tình của mình mà kích động một lần thì tốt biết bao.

【 Con không nguyện ý 】

Trên Ngọc Thanh điện, trưởng môn dường như rất hài lòng mối hôn sự này, ngay cả sư phụ luôn luôn thương yêu nàng thoáng qua một chút không đành lòng, sau rồi cũng gật đầu đồng ý. Môn sinh đắc ý của Phần Hương cốc, kiều nữ Thanh Vân Môn, nghe ra dường như rất xứng đôi. Nhưng chưa từng có ai hỏi qua nàng có đồng ý hay không.

Hồi tưởng lại thời gian thấm thoát trôi, cũng là ở chỗ này người thiếu niên cô đơn kia quỳ gối trong đại điện. Nàng nhìn ra xa ngoài cửa sổ, là non song cách trở, cách năm tháng tươi đẹp đã đi qua, lại nhìn thấy thiếu niên năm đó.

Người đó là người đầu tiên khiến ánh mắt Lục Tuyết Kỳ nàng chứa đau thương, người đó vì nàng bị thương không màng tất cả xông tới cứu nàng, người đó và nàng trong bóng tối và tuyệt vọng dựa vào lẫn nhau, người đó khiến nàng mỉm cười dịu dàng.

“Con không muốn”, nàng nói với tất cả mọi người chắc như đinh đóng cột, giống hệt như năm ấy nàng nói “Đệ tử Lục Tuyết Kỳ, nguyện đem tính mạng bảo đảm”.

Tôi vui mừng vì người kia cuối cùng cũng ở bên nàng.Nếu không phải yêu, tại sao ở ngàn dặm xa xôi trong lòng run lên.Nếu không phải yêu, làm sao lại coi việc muốn gặp nàng thành chuyện vướng bận trong lòng.Nếu không phải yêu, làm sao lại muốn dẫn nàng đến chân trời góc biển.

【 Tơ tình khó dứt

Được vạn nguời kính trọng, bình tâm mà sống, đó không phải ước mơ trước kia của nàng sao. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào người kia đã thay thế ước mơ của nàng, dẫu sao nàng cũng chỉ muốn nắm tay đi bên người mình yêu.

Có điều trên đời này rất nhiều chuyện không như ý mình, ngay cả là người đạo hạnh cao hơn nữa không phải cũng chỉ là một người phàm trần nhỏ bé thôi sao, bị quá nhiều băn khoăn trói buộc, thân bất do kỷ, nàng không bỏ được sư môn, hắn không bỏ được Bích Dao.

Chúng ta luôn cho rằng chỉ cần hai người yêu nhau, chuyện gì cũng vượt qua, nhưng trên đời này điều tuyệt vọng nhất là nhớ nhung nhưng không cách nào chạm tới.

Xem thêm: Phản Bội Lần Đầu Là Lỗi Của Anh, Hot Trend Mới Khiến Mxh Điên Đảo

Thôi thì nói đây là một đoạn nghiệt duyên cũng được, nói nàng mê muội không tỉnh cũng được, biết không có duyên nhưng vẫn không thể ngừng tương tư, càng muốn chặt đứt thì càng khắc cốt ghi tâm.